Cuộc đời tôi đi nhiều, tiếp xúc nhiều, nhưng có lẽ hoàn cảnh như ông Trần Lê Ngà – nguyên là bộ đội thuộc đơn vị D14, công binh, F330, Quân Khu 9, đóng quân An Giang rồi rong ruổi đánh Pôn-pốt tại chiến trường ác liệt Công –Pông- Chư– Phả, Campuchia từ 1977-3/1983 là tận cùng của sự khốn khổ.
Sau hoàn thành nghĩa vụ đánh giặc chiến trường K bảo vệ biên giới Tây Nam về, phục viên làm bí thư, xóm trưởng, lấy vợ. Khi vợ ông sinh đứa thứ hai thì bị băng huyết mất khi con còn đỏ hỏn. Con lớn được mấy năm thì cha ông lại bị tai biến nằm liệt một chỗ 21 năm rồi mất. Trong thời gian cha bệnh, ông là người phụ trách chính trong việc ăn uống, chăm sóc và vệ sinh cho cha.
Giờ đến lúc con trai lớn của ông SN 1985 đẹp trai phong độ, hiền lành đang tuổi xuân sắc thì bị tai nạn lại cũng nằm một chỗ. Ông phải từ quê, bỏ mấy sào ruộng, lặn lội vào Bình Dương chăm con. 4 năm trôi qua, hai bố con ăn nhờ ở đậu bệnh viện, nguồn chủ yếu là cơm từ thiện và làm thuê lặt vặt của ông, vì thằng con bị liệt một chỗ nên ông cũng chẳng thể đi xa làm thuê gì được.
Mười mấy năm, vợ mất chăm con đỏ, 21 năm chăm cha nằm bại liệt, 4 năm chăm con bại liệt và thời gian ấy có lẽ còn đằng đẵng hơn nữa khi con trai ông không còn hi vọng cử động được vì đã bị chấn động đốt sống cổ, tủy sống; vẫn phải mang ống thông tiểu, nguy cơ nhiễm trùng rất cao nên cũng chẳng thể trở về quê vì rất nguy hiểm cho sức khỏe.
Tôi nghĩ, có lẽ chỉ có lòng hiếu thảo của người con, tình yêu thương của người cha trong ông mới giúp ông sống và cố gắng tận cùng được như thế. Ông là một xóm trưởng chan hòa, được người làng kính nể. Dân làng ban đầu cũng gom góp ít vật chất thăm hỏi nhưng thời gian chữa trị kéo dài, chi phí thuốc men nằm viện lại liên tục tiêu hao, thế nên tiền của cũng nhanh chóng tiêu hao.
Tôi không hiểu ông đã phải xoay sở ra sao khi chăm con ở bệnh viện mấy năm nay và còn tiếp tục không biết đến lúc nào nữa, nói dại chắc cho đến con ông không còn trên cõi đời này nữa, khi đồng lương không có, ba sào ruộng ở quê giờ cũng phải trả vì không có ai làm.
Khi tôi viết những dòng này, ông vẫn đang ngày đêm chăm con tại Bệnh Viên Phục Hồi Chức Năng Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương. Giờ thì chỉ biết cầu mong cho ông có thêm sức khỏe để mà phục vụ cho con. Không biết rồi đây, lá xanh khóc lá vàng hay là lá vàng khóc lá xanh nữa….
Tôi không phải bà con thân thích, chỉ hi vọng đến sự giúp đỡ của cộng đồng khi những ngày qua ông đã tận cùng, sức khỏe đã hom hoem vì những ngày tháng tuổi thanh xuân ông đi đánh nhau với ponpot để lại di chứng. Mong cộng đồng chung tay giúp hoàn cảnh bi đát của ông; tri ân kịp thời, ý nghĩa với một người đã từng bước ra khỏi cuộc chiến, có đóng góp cho nền hòa bình này.
Mọi sự giúp đỡ xin được gửi về số tài khoản của ông là:
– Chủ Tài Khoản: Trần Lê Ngà
– Số Tài Khoản: 104872998790 – Ngân hàng: Viettinbank chi nhánh Hưng Nguyên.
Author: Thien Hy
- Bình Dương: Nghe tin bạn mâu thuẫn với anh rể, thanh niên biết tin tới trợ giúp thì bị anh rể của bạn dùng d.ao đ.âm không qua khỏi
- Bình Dương: Nhiều BN Covid tử vong dù đã tiêm 2 mũi, khuyến cáo người dân không nên chủ quan, lơ là
- (17/6) Bình Dương có thêm 12 người dương tính Covid trong cộng đồng
- Tăng cường tuần tra, gắn thêm ‘mắt thần’ hạn chế tai nạn tại Bình Dương
- Xử phạt giao thông Bình Dương đến tháng 12/2020 với con số khủng